NGUYỄN ĐÌNH NGHĨA

CẦU VÒNG VÀ THÁC NƯỚC

NGUYỄN ĐÌNH NGHĨA-NHẠC-1996
(VIẾT CHO SÁO MÈO )

(VÀ GIỌNG NAM)


PHẠM NHUẬN&nbs;  –LỜI

NGUYỄN NGỌC CHÂU –HÒA ÂM

GIỌNG HÁT-SÁO MÈO: NGUYỄN ĐÌNH NGHĨA

Cầu vòng ngũ sắc vờn trên đỉnh thác
Khói nước bay mờ những vùng đá rêu
Từ đôi mắt cá ươn
Từ trái tim nấm dại
Ta thấy tiền thân ta ẩn hiện
Mang mang dấu tích buồn
Cầu vòng ngũ sắc vờn trên đỉnh thác
Khói nước bay mờ những vùng đá rêu
Từ hơi sương phả ngập
Từ ánh sáng mống trời
Ta thấy tiền thân ta ẩn hiện
Mang mang mùa cầu kinh
Cầu vòng ngũ sắc vờn trên đỉnh thác
Khói nước bay đầy tiền kiếp mười phương
Từ trời bóng con chim lạ
Bay về thả tiếng vực sâu
Tiền thân mười phương ẩn hiện
Quay đầu dốc núi về đâu
Cầu vòng ngũ sắc tan vào vô tận
Thác nước nghiêng mình soi bóng sắc không
Trời cao chim trắng vượt
Bóng nhạn giòng nước xanh
Ai biết nào ai hay?
Tiếng kêu lạnh xé trời
Xé mười phương , tiền thân ẩn hiện
Quay đầu dốc núi về đâu

-Trời cao chim trắng vượt , bóng nhạn giòng nước xanh. Tất cà đều do duyên khởi.Ý chuyển từ bài thơ của Ngài Mãn Gíác Thiền Sư vào thế kỷ thứ 10
        Nhạn quá trường không
         Ảnh trầm bàn thủy
        Nhạn vô di tịch chi ý
        Thủy vô hưu ảnh chi tâm
-Cánh chim bay qua trờI rộng , bóng chim in lồng bóng nước . Chim đâu có ý để lại bóng dáng của mình cho sông , mà nước cũng không dụng tâm lưu cái ảnh của chim . Ai biết nào ai hay? Tiếng kêu lạnh xé trời . Ý chuyển từ bài thơ thiền của Ngài Không Lộ Thiền Sư
      Hữu trời trực thượng cô phong đỉnh
      Nhất khiếu trường thanh hàn thái hư